Lâu lâu ghé vô, đọc lại bài của các bạn, thấy thương bạn Teppi ghê. Bao tâm huyết đổ vào bài viết, lại được hiểu theo hai chữ 'bi quan'.
Teppi nói rất đúng và hoàn toàn nghiêm túc về việc học hỏi khi đi làm. Áp lực là rất lớn. Bạn có thể có 6 tháng, thậm chí 1 năm, để làm một đề tài tiểu luận nho nhỏ. Hoặc có cả 20 tiết để học về sắc ký khi bạn còn là SV ĐH. Khi đi làm thì khác hẳn, bạn chỉ có 1 tiếng đồng hồ (thậm chí ít hơn) để nghe hướng dẫn về cách vận hành HPLC, rồi sau đó có thể chỉ 2 tuần để hoàn tất một cái báo cáo thẩm định phương pháp. Xen kẽ giữa những lúc bạn làm thẩm định là việc kiểm nghiệm các lô hàng nhập vào - xuất ra. Thời gian của bạn eo hẹp vô cùng.
Ở chỗ Ocean có một bé mới ra trường được giao cho cái dự án thiết lập một phòng vi sinh, trong khi bạn ấy tốt nghiệp ngành Hóa. Với kiến thức Vi sinh gần như là zero, trong vòng 3 tháng thôi, bạn ấy phải đọc tài liệu, lên kế hoạch làm việc, mua máy móc-dụng cụ, lắp đặt thiết bị, viết SOPs, liên hệ với bảo trì để design lại phòng ốc, ... Vậy mà bạn ấy làm được, làm tốt một cách không ngờ. Sự hỗ trợ mà bạn ấy nhận được chỉ là tài liệu, và vài lời hướng dẫn chung chung kiểu "em tham khảo ở đây, ở kia, em phải viết ra, em phải làm thử...".
Chẳng ai làm giùm, hay bỏ công ra mà cầm tay bạn dẫn đi từng bước đâu. Nói ra không phải để khè, hay làm các bạn nhụt chí. Nói ra để các bạn biết là, nếu gặp đúng môi trường mình yêu thích, thì dù bắt đầu từ con số zero, và dù thời gian có eo hẹp đến cỡ nào, mình vẫn làm được. Khả năng trong từng mỗi con người là lớn vô cùng, hãy để "tinh hoa phát tiết ra ngoài". Đừng e ngại mà khiến cho nó ngày càng tàn lụi đi mất.
|