"Người lái xe của Anbe Anh_xtanh rất yêu thích các bài giảng của ông,anh ta thường ngồi ở cuối giảng đường trong khi ông giảng bài.Ngày này wa tháng nọ,"mưa dầm thấm lâu" cùng với sư kiên trì của mình,dần dần anh ta thuộc các bài giảng ấy và bảo với Anh_xtanh rằng anh cũng có thể giảng bài giống như ông.Một ngày nọ,khi bắt đầu một lớp học mới,Anh_xtanh mặc đồng phục lái xe ngồi ở cuối giảng đường,còn người lái xe...thì đứng trên bục giảng.Bài giảng khá suôn sẻ.Bất ngờ một sinh viên nọ đưa ra câu hỏi về một chi tiết của bài giảng,......(các bạn có đoán được phản ứng của anh ta_một người không có chuyên môn lúc ấy:lúng túng?,xin dừng bài giảng?,...nhưng ko....^.^)anh ta vui vẻ trả lời:"câu trả lời thật quá đơn giản,ngay cả người lái xe của tôi cũng trả lời được.Anh ta ngồi ngay cuối giảng đường kia.Xin mời anh..."
Trích "truyện kể về các nhà bác học hóa học" của nhà xuất bản giáo dục)