PDA

View Full Version : Prof. Hoá học Võ Đình Tuấn - một trong "100 thiên tài đương đại"


aqhl
11-19-2007, 06:50 PM
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=227080&ChannelID=312

Creator Synectics, một công ty tư vấn kinh doanh toàn cầu trụ sở tại Anh, vừa công bố danh sách "100 thiên tài đương thời thế giới". Trong danh sách có một nhà khoa học gốc Việt là tiến sĩ Võ Đình Tuấn, xếp hạng 43.

Hiện ông là viện trưởng Viện Vật lý lượng tử Fitzpatrick của Đại học Duke (Bắc Carolina, Mỹ).

Từ đồ chơi tự chế...

Tiến sĩ Võ Đình Tuấn sinh ở Việt Nam. Giống như nhiều nhà khoa học nổi tiếng khác, khi còn nhỏ ông tự tạo ra những đồ chơi cho mình. Niềm say mê chế tạo không những là sở thích mà còn như một bản năng, luôn thúc đẩy ông học tập và vươn tới những chân trời khám phá.

Năm 17 tuổi, từ Sài Gòn ông đi Thụy Sĩ du học. Ông tốt nghiệp cử nhân vật lý tại Trường Bách khoa liên bang Lausanne (1971), và bốn năm sau ông được trao bằng tiến sĩ hóa lý sinh (biophysical chemistry) tại Viện Kỹ thuật liên bang Zurich, Thụy Sĩ. Sau khi nhận bằng tiến sĩ, ông sang định cư tại Hoa Kỳ.

Trang web của Cơ quan Thương hiệu và phát minh Hoa Kỳ (USPTO, trực thuộc Chính phủ Mỹ) cho biết bằng phát minh đầu tiên của Võ Đình Tuấn trao cho sáng chế "Băng dán cứu sinh" (1987) là một loại băng rất nhỏ và dễ sản xuất hàng loạt, dùng để gắn vào áo của công nhân khi họ làm việc trong những môi trường có nguy cơ cao, nhằm ghi lại các thông số của loại chất độc hại mà họ bị mắc phải trong quá trình lao động. Chỉ cần 11 giây người ta đã biết mình bị ngộ độc ở mức độ nào và chữa chạy ngay mà không cần phải đưa vào bệnh viện, rồi phải tốn thì giờ lấy máu, nước tiểu để xét nghiệm.

Theo trang web của Hội Thanh niên sinh viên VN tại Nhật Bản (http://www.vysa.jp/), trong lĩnh vực y khoa, tiến sĩ Tuấn đã tìm ra sự biến đổi gen trong cơ thể người và nhờ đó phát minh ra những hệ thống chẩn đoán sử dụng việc khám phá các ADN gây bệnh tiểu đường và ung thư. Tất cả hệ thống của ông đều dựa trên phương pháp "Tia sáng đồng hành" (SL: synchronous luminesence) dễ ứng dụng, do các dữ kiện được ghi lại hiển thị và được đọc cùng lúc bằng tia laser và sợi quang. Nhờ vậy mà bệnh tật có thể được điều chỉnh kịp thời mà không cần phải uống thuốc... Phương pháp của ông cũng được các công ty dược và tổ chức môi trường chấp nhận.

Tới giảm nỗi đau con người

Các viện nghiên cứu lớn đã sử dụng kỹ thuật của ông như Viện Ung thư quốc gia Hoa Kỳ và hầu như tất cả bệnh viện của Mỹ đều áp dụng phương pháp và thiết bị chẩn đoán của ông. Đến nay ông có hơn 30 bằng sáng chế. Tiến sĩ Tuấn cho rằng những nghiên cứu của ông chỉ có mục đích đơn giản là góp phần làm giảm những nỗi đau của con người. "Cái khó nhất đối với bệnh nan y như ung thư hay AIDS chính là phát hiện ra nó”.

Năm 2003, USPTO đã tôn vinh bốn nhà khoa học Mỹ, gốc Á trong đó có nhà bác học Võ Đình Tuấn. Bản thông cáo chính thức USPTO cho biết: "Các nhà khoa học này đã có những đóng góp to lớn vào thành tựu của khoa học và y khoa, nhất là những phát minh của họ đã giúp bệnh nhân chống lại nỗi đau tuyệt vọng của con người".

Vào ngày 9-5-2002, nhân kỷ niệm tháng truyền thống của các dân tộc thiểu số châu Á tại Mỹ, bà J. C. Hayward - người phát ngôn của USTPO - cho rằng những phát minh của tiến sĩ Võ Đình Tuấn cùng các nhà khoa học khác đã góp phần làm cho nước Mỹ trở thành nước có nền khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất trên thế giới. Điều đáng nói là Võ Đình Tuấn đều có tên trong cả hai danh sách được vinh danh năm 2002.

Trong năm 2002, các trường tiểu học và trung học của Mỹ đều chiếu cuốn video về những nhà khoa học, trong đó có tiến sĩ Tuấn, cho các học sinh xem như một chương trình ngoại khóa. Bà Hayward nói: "Chủ yếu để thế hệ trẻ Hoa Kỳ nhớ đến những nhà bác học của các dân tộc và màu da khác nhau đã có những đóng góp to lớn không những cho xứ sở Hoa Kỳ mà còn cho toàn thế giới".

Tiến sĩ Võ Đình Tuấn còn là viện sĩ Viện Hóa học Mỹ và là biên tập viên cũng như cố vấn của nhiều tạp chí quốc tế chuyên ngành. Ông đã đoạt năm giải thưởng nghiên cứu & phát triển (R&D) vào các năm 1981, 1987, 1992, 1994 và 1996; tác giả của hơn 300 công trình được in ấn trên các tạp chí khoa học.

Ông cũng nhận được rất nhiều giải thưởng quốc tế khác. Hiện nay, nhà khoa học tài năng này đang nghiên cứu cải tiến những công nghệ mới để sản xuất những thiết bị y khoa hiện đại, có kích thước nhỏ và giá thành thấp nhằm góp phần nâng cao tính hiệu quả và tiết kiệm trong chẩn đoán và điều trị bệnh.

"Giáo dục đi cùng con đến cuối cuộc đời"

Trong một trả lời phỏng vấn đăng trên trang web của Trung tâm Lượng tử ánh sáng y sinh học của Viện Thí nghiệm quốc gia Oak Ridge (ORNL) ở bang Tennessee, khi được hỏi: "Từ khi nào ông quyết định trở thành nhà khoa học?", tiến sĩ Võ Đình Tuấn đáp: "Chính cha mẹ đã truyền cho tôi giá trị của giáo dục và niềm say mê khoa học. Cha thường nói với tôi rằng không giống của cải vật chất có thể mất bất cứ khi nào, giáo dục sẽ đi cùng con tới cuối cuộc đời, ngay tại trường đại học tôi đã cân nhắc nghiêm túc việc nghiên cứu".

Theo lời ông, đó là vào đầu thập niên 1970, ngay sau cuộc "cách mạng sinh viên" năm 1968 tại Pháp và sau đó lan truyền khắp châu Âu. "Khi đó, sinh viên chúng tôi quan tâm tới rất nhiều đề tài, và chúng tôi thường đặt câu hỏi về ý nghĩa của cuộc sống cũng như chủ đích của sự tồn tại. Trong lớp, chúng tôi đọc sách vật lý và hóa học, nhưng ra khỏi lớp chúng tôi bị nhận chìm trong sách của Albert Camus, Jean-Paul Sartre (các nhà văn, triết gia Pháp, được coi là ủng hộ chủ nghĩa hiện sinh), Carl Jung (nhà tâm lý học Thụy Sĩ, nhà sáng lập tâm lý học phân tích), và Jiddu Krishnamurti (nhà văn, nhà hùng biện Ấn Độ).

Hầu như ai trong chúng tôi cũng suy nghĩ và mộng mơ, thường rất ngây thơ và trong sáng, rằng ai đó trong chúng tôi sẽ "tái tạo thế giới". Trong một khía cạnh, "giai đoạn hiện sinh" trong đời sinh viên đó của tôi tiếp tục tác động tới suy nghĩ của tôi về nghiên cứu khoa học. Tôi tin là khoa học, đôi lúc cũng cần đặt câu hỏi về ý nghĩa của nó và phải cải tạo chính nó để làm mới nó từ những tín điều và khuôn mẫu cũ”.

http://www.ornl.gov/info/ornlreview/v37_3_04/article13.shtml.

Prof. Võ Đình Tuấn hiện đang là GS tại khoa Hoá, Đại học Duke, bang North Carolina, Mỹ.

Website: http://www.bme.duke.edu/faculty/vodinh/

Video clip của GS Tuấn giới thiệu về thiết bị dùng tia laser để phát hiện tế bào bệnh và hoá chất gây hại.

http://youtube.com/watch?v=KdPlU7GEPD0

List 100 thiên tài thế giới đương đại

http://onthi.com/store/download/100_thien_tai_the_gioi_hien_tai_775_79898304.pdf

chocolatenoir
02-13-2008, 04:51 AM
TS Võ Đình Tuấn là tác giả của 32 bằng phát minh khác nhau, chủ yếu là trong lĩnh vực Hóa sinh, đầu dò sinh học và đầu dò phổ.

http://patft.uspto.gov/netacgi/nph-Parser?Sect1=PTO2&Sect2=HITOFF&p=1&u=%2Fnetahtml%2FPTO%2Fsearch-bool.html&r=0&f=S&l=50&TERM1=Vo-Dinh&FIELD1=INNM&co1=AND&TERM2=&FIELD2=&d=PTXT


Theo một quy tắc bất thành văn của các Trung tâm KHoa học và Công nghệ hàng đầu thế giới thì sản phẩm của một group nghiên cứu hay một lab được đánh giá từ thấp đến cao như sau (còn gọi là quy trình đánh giá 4 chữ P)

- Publication (journal, proceeding: oral hay poster)
- Patent
- Prototype
- Production

Nhiều patent của TS Võ Đình Tuấn đã được đưa vào ứng dụng sản xuất đại trà

huy_hpt
04-04-2008, 12:37 PM
Còn cái này mình đọc được từ tạp chí Tia Sáng của bộ KH&CN (1 tạp chí có tính phản biện rất cao)

Thông tin ảo, giá trị ảo
11:13:29 19/11/2007

Câu chuyện về nhà khoa học gốc Việt Võ Đình Tuấn xếp thứ 43 trong danh sách “100 thiên tài đương thời thế giới” trên báo Tuổi trẻ số ra ngày 30-10-2007 không chỉ gây xôn xao dư luận mà còn đem lại những phản ứng trái chiều. Với những độc giả quen tiếp nhận thông tin một chiều và thụ động, ai cũng vội vã ăn mừng sớm để rồi tự hào rằng, tài trí Việt Nam đã tỏa sáng. Lâu nay, người ta mới chỉ biết đến mật độ dày đặc của giải thưởng và huy chương của những sinh viên Việt Nam trong những cuộc thi Olympic quốc tế chứ mấy ai đã thấy được sự phát triển rực rỡ của một nhà khoa học gốc Việt đến độ được công nhận là một trong số “100 thiên tài đương thời thế giới”.

Tuy nhiên, với cách nhìn nhận và đánh giá khác, nhiều độc giả không những không chia sẻ niềm vui và sự tự hào mà còn tỏ ra hết sức băn khoăn, thậm chí là đặt dấu hỏi về những giá trị xác thực của thông tin được vội vã đẩy lên mặt báo. Có thể, thông tin này sẽ đảm bảo được yếu tố thời sự, tất nhiên là độc đáo và ăn khách, song chưa có sự “đảm bảo bằng vàng” nào cho tính chân thực. Trong những thông tin mang tính bề nổi của bài báo, độc giả thấy nhiều hạt sạn khoa trương, trước tiên là liệu bản danh sách “100 thiên tài đương thời thế giới” có chính xác và Creator Synectics có đủ tư cách để chọn ra danh sách này trong khi chỉ là một công ty tư vấn kinh doanh chuyên tư vấn hỗ trợ cho các công ty, tổ chức liên quan đến phát minh, sáng tạo và các tư tưởng đột phá. Thay vì mời một hội đồng các nhà khoa học, các chuyên gia đầu ngành có uy tín ở các lĩnh vực, công ty này đã đề nghị... 4.000 người Anh hiểu biết (?!) đề cử 10 người họ cho là “thiên tài hiện còn sống”. Có ai đặt ra câu hỏi là liệu những người Anh này có mức độ hiểu biết đến đâu, có thực sự đủ khả năng chuyên môn để đánh giá và nhận xét về những nhà khoa học cũng như những công trình của họ không? Chính sự “lập lờ đánh lận con đen” này đã đem đến một kết quả tức cười là Synetics nhận được các đề cử tới 1.100 nhân vật nhưng chỉ 60% trong số này còn sống, nghĩa là bản thân 4000 người Anh tham gia chọn lựa “thiên tài” cũng không nắm chắc được những người mình đề cử còn sống hay đã chết. Và mấy ai dám chắc rằng số 40% còn lại được đề cử có bao nhiêu phần trăm thực sự là “thiên tài”?

Vậy thì, một vấn đề đặt ra là sự hiện diện của một nhà khoa học gốc Việt trong bản danh sách “100 thiên tài đương thời thế giới” không qua sự xác nhận của giới chuyên môn này có thực sự đáng để tự hào không? Khoan chưa lạm bàn về khái niệm “thiên tài” ở đây, bởi với trong giới nghiên cứu, không mấy nhà khoa học chân chính nào lại dám nhận mình là “thiên tài”, dù rằng có nhiều đóng góp với sự phát triển của nhân loại. Với họ, điều quan trọng là được cống hiến hết mình cho khoa học chứ không phải được tung hô là “thiên tài” hay không.
Có thể thấy, trên thực tế, quy trình đưa thông tin lên mặt báo không chỉ đơn thuần là khâu chuyển ngữ và người biên dịch không chỉ biết thông thạo ngoại ngữ là đủ. Nếu dừng lại ở đây, các tòa soạn báo có lẽ chỉ cần mua những máy dịch hoặc sử dụng những chương trình dịch cài sẵn trong máy tính mà thôi. Đứng trước số lượng lớn thông tin ngồn ngộn được cập nhật hằng giờ, hằng phút trên các trang web, người làm báo ngoài điều kiện cần là giỏi ngoại ngữ còn cần có điều kiện đủ là tri thức và bản lĩnh. Giỏi ngoại ngữ để tránh chuyện dịch sai “chữ tác đánh chữ tộ”, có nền tảng tri thức để hiểu sâu, hiểu rõ vấn đề thông tin đề cập đến và bản lĩnh để sàng lọc, thẩm định thông tin. Trong trường hợp vấn đề liên quan đến lĩnh vực chuyên ngành sâu, lại cần thiết có thái độ trách nhiệm với nghề nghiệp qua việc hỏi thêm ý kiến của các chuyên gia đầu ngành để giải đáp. Cách đây chưa lâu, thông tin thiếu chính xác về vụ bưởi gây ung thư trên nhiều trang báo đã làm lao đao cuộc sống của những người nông dân trồng bưởi và gây thiệt hại hàng trăm tỷ đồng. Tuy nhiên, đấy mới chỉ là thiệt hại về vật chất, những hệ luỵ về tinh thần thì có lẽ khó định lượng, đặc biệt khi nó đem lại những giá trị ảo. Người ta sẽ sống như thế nào nếu chỉ hướng theo những động lực ảo, những tấm gương ảo, những thước đo ảo... Việc cứ chạy theo mãi những vinh quang ảo đã để lại nhiều hậu quả, mà gần đây nhất là sự suy giảm niềm tin của người dân Hàn Quốc về giới khoa học nước này trước vụ giả mạo tế bào gốc của “anh hùng dân tộc”, giáo sư Hwang Woo-suk.
Và vì thế, để hướng tới những giá trị thực, không chỉ cần sự trung thực và bản lĩnh của các nhà khoa học mà còn cần cả những yếu tố đó cho các nhà báo khi đứng giữa xa lộ thông tin.

Nguyễn Thanh Nhàn

http://www.tiasang.com.vn/news?id=2206

thuydung
04-05-2008, 04:35 AM
He he, thời đại thông tin mà. Thông tin nhiều vô kể nhưng cái khó là phải chọn lọc được thông tin hữu ích. Tuy nhiên, Prof Tuấn ở Duke như vậy là người Việt Nam xuất sắc rồi.

aqhl
04-05-2008, 05:04 AM
Thông tin báo chí, mỗi người viết mỗi kiểu, biết đường nào mà lần. Mình thì chỉ cần biết thông tin, còn đánh giá thế nào, mình cũng không quan tâm lắm. Như Prof. này, học ĐH và PhD ở trường xịn của Thuỵ Sĩ, giờ đang là Prof. của trường xịn bên US (Duke nằm trong top 30 trường tốt nhất thế giới), nên phải nói là quá xuất sắc rồi. Còn cái tổ chức đánh giá Creator Synectics gì đó, là 1 tổ chức vô danh, chắc thuộc dạng báo lá cải, đánh giá cho vui, chỉ có ai ngây thơ, mới tin vào các thông tin kiểu này.

Mình post bài này lên, chủ yếu cung cấp thông tin cho các bạn khác biết rằng, ở Duke có 1 GS Việt Nam rất xịn. Ai muốn apply sang Mỹ học PhD mà yêu thích hướng nghiên cứu này, có thể liên hệ với Prof. ấy. Người Việt Nam với nhau, thì cơ hội được nhận sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

thuydung
04-05-2008, 05:24 AM
Đúng là Prof. Tuấn quá xuất sắc, nhưng bài "Thông tin ảo, giá trị ảo" gây phản cảm quá. Mình biết link này giới thiệu một số GS Việt Nam thành công ở nước ngoài http://www.trungthanh.com/links/, anh em nào muốn đi du học thì làm quen trước đi.

duong_t_d
09-03-2008, 01:41 PM
After reading the article, I prefer Ms. Duong Ngoc Anh, the one that creates bomb in Irag.